Cuộc sống mỗi ngày trôi qua với những điều bình thường, đôi khi tẻ nhạt và nhàm chán trong mắt ta! Có cái ta xem qua rồi bỏ quên, thậm chí có cái ta đã nhìn mà vẫn… chẳng thấy. Bởi lẽ, chúng là những chuyện quá đỗi bình thường. Hoặc là chúng ta không có đủ thời gian suy nghĩ cặn kẽ về chúng, hoặc là vì còn có quá nhiều điều chúng ta phải bận tâm hơn là những chuyện vặt vãnh, tầm thường kia: một tờ giấy bạc đã cũ, một chiếc máy đánh chữ đã hỏng một phím, giọt nước mắt của một kẻ xa lạ nào đó trên đường…
Nhưng rồi có một giây phút nào đó, như có một sức mạnh bên trong mách bảo, ta chợt nhận ra và khám phá bao điều bí mật từ những gì trước đó vẫn bị xếp ngoài vòng chú ý vì được đặt tên là… bình thường! Ta giật mình khi thấy mình đối xử với người thân thật là thô lỗ, có lúc ta không biết nói được điều cần thiết, ta thường vô tâm trước nỗi đau của những kẻ bị tổn thương vì nghèo đói và bất hạnh; hơn nữa, đôi khi ta không nhìn thấy giá trị đích thực của bản thân mình… Chính những điều bí mật ấy cho ta thấy sức mạnh của lòng tha thứ, của sự quan tâm đến từng con người một, của khả năng thay đổi hoàn cảnh từ chính mình… Hóa ra, người phụ nữ đẹp nhất, có thể là một bà cụ già đã rụng hết răng nhưng lại giúp được cho một đứa trẻ biết mình là quan trọng trên đời; và khi những người lính cứu hỏa đến chào tiễn biệt một thành viên danh dự nhỏ tuổi, họ đã lập nên một chiến công vì lòng yêu thương con người!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét